10 cuốn sách có thể thay đổi cuộc đời bạn

“Nếu một người đọc đủ sách, anh ta sẽ có được cơ hội ngàn vàng để thành công. Hoặc tuyệt hơn nữa, cơ hội sống sót của một người tăng lên theo từng cuốn sách anh ta đọc” – Sherman Alexie.

10 thói quen mà nam giới chưa 25 quá 20 cần xây dựng để “cứng” hơn khi bước chân ra đời

“20 tuổi đầu” là quãng thời gian đẹp nhất, tuyệt vời nhất và cứ cho là khỏe mạnh nhất của nam giới (dù rất thiếu kinh nghiệm).

Ngọn núi cao nhất thế giới chưa ai chạm tới?

Nóc nhà thế giới là đỉnh Everest cao 8.848 m trên dãy Himalaya, bất cứ tay leo núi cự phách nào cũng ao ước một lần chinh phục. Tuy nhiên, đỉnh núi cao nhất thế giới chưa có người chinh phục tới là ...

Con muốn trồng hoa bách nhật nơi này

Ông Tường liệng mạnh nắp xoong lên bức tường gỗ kêu cái choảng khiến thằng Cò giật mình. Mắt trừng trừng tia lửa đạn quát thằng Cò như đứa con ghẻ....

MA TRẬN EISENHOWER - PHƯƠNG PHÁP QUẢN LÝ THỜI GIAN HIỆU QUẢ CỦA VỊ TỔNG THỐNG MỸ

Bạn nghĩ mình rất bận rộn, nhưng liệu có thực sự như vậy ? Hãy thử áp dụng phương pháp sắp xếp thời gian dưới đây của Cố Tổng thống Mỹ Eisenhower

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2019

LÀM SAO ĐỂ LỢI ÍCH RIÊNG KHÔNG LÀM TỔN HẠI LỢI ÍCH CHUNG?

Trong kinh tế học có đề ra một tình huống như sau: lợi ích từng cá nhân không phù hợp với lợi ích tập thể, khiến cho khi tối đa hóa lợi ích, vì mỗi người lại khiến cho tất cả gặp nguy.
1. Các nhà sinh vật học quan sát rằng rằng bộ sừng của nai sừng tấm đực rất lớn. Khi thách đấu với nhau giành nai cái, các con nai đực sừng to thường chiếm ưu thế hơn trong cuộc chiến. Do đó, chỉ có những con nai sừng to mới duy trì nòi giống được, khiến cho sừng nai ngày càng to ra theo từng thế hệ.
Thế nhưng, do sừng ngày càng to cho nên nai khó chạy trốn khi bị săn đuổi vì bị mắc sừng vào bụi, cành cây. Như vậy, khi mà những con nai chạy theo lợi ích cá nhân (làm sừng càng to để có thể giành nai cái), thì một cách vô tình tự chúng đã khiến cho cả loài gặp nguy hiểm trước kẻ thù.
Các nhà kinh tế học cho rằng, phải chi tất cả các con nai ngồi lại họp bàn, đồng ý cắt bớt một nửa kích thước bộ sừng của mỗi con thì tốt. Khi đó, con nai sừng to nhất vẫn sẽ là con nai sừng to nhất, và tương quan lực lượng giữa hai con nai vẫn không đổi (con có sừng to hơn sau tiến trình cắt sừng vẫn là con có sừng to hơn), không làm thay đổi cục diện trận đấu. Hơn nữa, khi đó cả loài có bộ sừng gọn hơn, dễ chạy trốn và không bị kẹt giữa bụi cây nữa. Như vậy cả loài cùng có lợi.
2. Trong khi thi đấu đối kháng võ thuật như taekwondo, karate, khi hỏi đấu thủ họ muốn chọn mặc giáp hoặc không mặc giáp, thì 80% đấu thủ sẽ chọn không mặc giáp, vì nghĩ rằng mặc giáp sẽ khiến họ di chuyển chậm hơn nên có thể dễ ăn đòn hơn.
Có điều, khi đó thì cuộc đấu sẽ nguy hiểm hơn nhiều.
Giả sử cả hai đấu thủ đều mặc giáp, và khi mặc giáp thì họ di chuyển chậm đi 1 nửa chẳng hạn, thì kết quả cuộc đấu vẫn không thay đổi (do người giỏi hơn, sau khi mặc giáp và hai bên chậm đi 1 nửa, vẫn là người giỏi hơn). Do đó, các liên đoàn võ thuật đã quy định mỗi người thi đấu phải mặc giáp. Do kết quả không thay đổi, và cuộc đấu an toàn hơn, cho nên toàn bộ đấu thủ vẫn vui vẻ đồng ý quyết định này của liên đoàn võ thuật.
3. Lợi ích cá nhân và lợi ích tập thể, nếu đặt cả hai lên bàn cân thì ta sẽ để cho cân nghiêng về bên nào? Mỗi người sẽ muốn lợi ích cá nhân, còn tất cả mọi người thì lại muốn lợi ích tập thể. Đôi khi hành động của một người sẽ khiến khiến tập thể gặp nguy, dù cố ý hay vô tình. Mối quan hệ liên hoàn phía sau mỗi sự việc thực sự khó đoán, thậm chí làm việc thiện cũng phải xem xét dài lâu thấu đáo.
Xét cho cùng, “tôi” nằm trong “chúng ta”, “chúng ta” là do những “tôi” mà thành, nên có mâu thuẫn cũng là mâu thuẫn giữa cái chung và cái riêng, chứ không phải là mâu thuẫn đối kháng. Trong một tổ chức mà nói, trách nhiệm của những người lãnh đạo là phải có tầm nhìn thấu đáo, suy nghĩ cho lợi ích của cả tổ chức cũng như từng cá thể, và trách nhiệm của mỗi nhân viên cũng là tự trau dồi bản thân một cách đúng đắn để góp sức cho lợi ích chung. Nếu như mọi người đều có thể cùng nhau thoả thuận để đạt đến một công thức tối ưu lợi ích ngay từ đầu và xuyên suốt thì mọi thứ sẽ êm đẹp hơn rất nhiều.

10 BÍ KÍP KIẾM TIỀN MÀ NGƯỜI DO THÁI TÔN SÙNG

Người Do Thái được toàn thế giới công nhận là "thương nhân số một thế giới", họ nắm giữ trong tay những kinh nghiệm và trí tuệ kiếm tiền hết sức phong phú và bài bản. Bí quyết nằm ở 10 nguyên tắc thâm sâu này.
1. Đi khắp bốn phương để kiếm tiền
Người Do Thái có đặc tính bẩm sinh và di truyền là đi khắp bốn phương tám hướng để kiếm tiền. Họ giống như những con ngựa thần lướt gió cưỡi mây, bôn ba, hành tẩu khắp năm châu bốn bể, mua vào bán ra. Không chỉ vậy, họ còn khuyến khích những cộng đồng người xung quanh mình nên tích cực giao dịch và giao du.
Họ tạo nên một mạng lưới buôn bán, kinh doanh phong phú, đa dạng. Nhờ việc quan hệ rộng, kinh nghiệm buôn bán với đủ tầng lớp, mô hình kinh doanh đa diện, người Do Thái thành công hết giao dịch này tới giao dịch khác và tạo được dấu ấn sâu đậm trên thương trường.
2. Phục vụ nữ giới
Trong nguyên tắc kinh doanh, người Do Thái quan niệm: Đàn ông kiếm tiền còn phụ nữ tiêu tiền. Bởi thế, theo họ, muốn kiếm được nhiều tiền thì phải ngắm trúng đối tượng, đó là những người phụ nữ.
Đây là nhận định vô cùng tỉnh táo, bởi lẽ, thú vui của người đàn ông không phải là việc cất giữ và sử dụng (mua sắm đồ đạc trong gia đình) tiền bạc mà là kiếm tiền. Còn phụ nữ thì trái lại, họ say mê, yêu thích công việc cất giữ và sử dụng (mua sắm đồ đạc trong gia đình) tiền bạc.
3. Kiếm tiền bằng trí tuệ mới là giá trị thật sự
Người Do Thái cho rằng kiếm tiền là lẽ thường tình, là việc hết sức tự nhiên. Thương nhân người Do Thái khi kiếm tiền thường nhấn mạnh việc chiến thắng bằng trí tuệ, kiếm tiền bằng đầu óc. Có nghĩa là những trí tuệ kiếm được tiền mới là những trí tuệ thực sự.
Học cách xác nhận giá trị của khách hàng, đáp ứng đầy đủ lòng tự tôn của họ và biết cách sáng tạo nhu cầu thị trường.
4. Chiếm trước những cơ hội đầu tiên dựa vào tin tức
Thương trường là nơi tất cả mọi người có cơ hội ngang nhau, trong cùng một điều kiện, ai là người nhanh chân đến trước giành lấy cơ hội đầu tiên, đánh đòn phủ đầu thì sẽ là người chiến thắng.
Nhờ việc đi khắp bốn phương kiếm tiền, nên người Do Thái đặc biệt nhạy bén với những cơ hội. Họ tinh nhạy biết đâu là mỏ vàng có thể mở rộng khai thác và dấn thân đầu tư. Trong khi những người khác đến sau và thu về những thành quả ít ỏi, thì người Do Thái đã có thể lấy trọn những gì tinh hoa nhất, giá trị nhất.

5. Phục vụ mồm miệng
Người Do Thái cho rằng, trong quá trình kinh doanh buôn bán cần phải ngắm trúng cái miệng của con người, kinh doanh "mồm miệng", nghĩa là kinh doanh những thứ có liên quan đến ăn uống.
Nhỏ thì người Do Thái chủ trương kinh doanh cửa hàng bán rau, cửa hàng tạp hóa, cửa hàng bán gạo, cửa hàng bán đồ điểm tâm và cửa hàng hoa quả…Lý do là bởi, kinh doanh buôn bán những thứ này ắt sẽ kiếm được tiền.
Lớn thì người Do Thái chủ trương kinh doanh nhà hàng, quán rượu, hộp đêm…Lý do là bởi ăn uống là một trong những nhu cầu cơ bản nhất của con người.
Cùng với sự nâng cao về trình độ tiêu dùng, nhu cầu về ăn
uống cũng dần tiến hóa theo thời đại, chỉ cần là những sản phẩm đáp ứng được những nhu cầu cơ bản thì ắt sẽ có không gian phát triển lớn.
6. Nguyên tắc 78:22
Người Do Thái có câu: “Có con đường sinh ra tiền bạc”, ngoài những hoàn cảnh khách quan thuận lợi, họ còn có những bí quyết đặc biệt để trở thành những thương nhân nổi tiếng thế giới không? Một trong số đó là “Phép tắc kinh doanh buôn bán 78:22”. Cũng chính là nhờ có phép tắc này mà người Do Thái luôn dành chiến thắng trong các thương vụ.
Xin đưa một ví dụ, có người hỏi: “Trên thế giới, người cho vay nhiều hay người vay nhiều?” Người bình thường thường hay trả lời là “người vay tiền nhiều”. Thế nhưng câu trả lời của người Do Thái lại ngược lại với số đông những người bình thường còn lại, họ đều đồng loạt nói: “Người cho vay chiếm đa số tuyệt đối”. Và trên thực tế đúng là như vậy. Ví dụ ngân hàng, họ cho vay từ số đông người rồi cho một số người vay lại. Giả sử như người muốn vay tiền nhiều chi lớn thu, ngân hàng chẳng phá sản ư?
Thực chất, nguyên tắc 78:22 là một nguyên tắc hết sức tự nhiên, ví dụ nam giới kiếm 78% số tiền trên toàn thế giới thì nữ giới sẽ tiêu 78% số tiền trên toàn thế giới. Do vậy mà đa số các lĩnh vực kinh doanh truyền thống của người Do Thái thường tập trung vào dịch vụ ăn uống, trang sức, vàng bạc, xây dựng, thuốc y tế, nhất là luôn tập trung chủ yếu vào đồ dùng phụ nữ và trẻ em.
7. Mở rộng những kênh phân phối mới
Của cải là do kiếm tìm mà có được chứ không phải là tiết kiệm tích lũy được. "Kiếm tiền" là suy nghĩ vững chắc không gì có thể lay động được của người Do Thái.
Muốn thu được hiệu quả cao thì phải đầu tư lớn, mở rộng những kênh phân phối mới là vấn đề cốt lõi. Vừa phải chống lãng phí, vừa phải biết cách bỏ cũ tạo mới, khai thác và mở rộng những nguồn tài nguyên mới.
8. Thành tín là gốc rễ
Trong kinh doanh, hiệp ước thỏa thuận luôn là những thứ mà người Do Thái chú trọng nhất. Trong giới thương nhân toàn cầu, người Do Thái nổi tiếng là trọng tín và giữ chữ tín. Một khi đã ký hiệp ước hay thỏa thuận thì dù có xảy ra vấn đề gì họ cũng không bao giờ nuốt lời hay thất hứa.
Người Do Thái từ trước đến nay không bao giờ thất hứa, họ thường biến tấu hiệp ước hay thỏa thuận một cách khéo léo trên tiền đề không thay đổi thỏa thuận hay hiệp ước đó. Trên thương trường, người Do Thái không quá coi trọng mọi việc có phù hợp với đạo đức hay không mà chỉ coi trọng tới việc nó có hợp pháp hay không mà thôi.
9. Quý trọng thời gian như vàng bạc
Trong châm ngôn của người Do Thái có câu: "không được trộm cướp thời gian", nghĩa là nói với người Do Thái rằng tuyệt đối không được cản trở từng giây từng phút của người khác.
Thời gian là tính mạng, người Do Thái hết sức tin tưởng và tôn thờ nguyên tắc "thời gian là vàng bạc". Coi trọng thời gian, còn có một lớp nghĩa khác đó là nắm bắt từng phút từng giây để giành giật cơ hội kinh doanh.
Quan niệm rất mạnh về thời gian đã nâng cao hiệu suất công việc của họ. Họ ví thời gian như một thứ hàng hóa, nêu cao khẩu hiệu" không được ăn cắp thời gian của tôi". Họ coi ai ăn cắp thời gian của người khác nhục nhã như ăn cắp tiền bạc của người ta vậy.
Tuy nhiên, người Do Thái họ biết sống, biết nghĩ ngơi. Nếu lao động mà không biết nghĩ ngơi hưởng thụ cuộc sống thì đó cũng là một tội ác.
10. Biết cách tổng hợp nguồn tài nguyên
Giống như những gì mà nhà kinh tế học người Do Thái William Tengson đã từng nói: "Tất cả mọi thứ đều có thể vay mượn, vay vốn, mượn nhân tài, mượn công nghệ kỹ thuật, mượn trí tuệ…Thế giới sớm đã chuẩn bị xong mọi nguồn tài nguyên mà bạn cần, tất cả những gì mà bạn cần phải làm đó là thu thập rồi vận dụng trí tuệ để tổng hợp chúng lại với nhau.
Nguyên lý này được người Do Thái vận dụng thành thạo và cực kỳ hiệu quả. Trong kinh doanh, làm ăn, họ tổng hợp nhuần nhuyễn nguồn lực sẵn có: trí tuệ, tiền bạc, mối quan hệ, phân tích thị trường, đánh giá đối thủ, cơ hội, tiềm năng, liên kết... nên chẳng có gì ngạc nhiên khi họ kiếm được rất nhiều tiền.
Theo Tri thức trẻ

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

VỐN – QUY TRÌNH GỌI VỐN, CHIA CỔ PHẦN VÀ ….


Khởi nghiệp. Vấn đề đầu tiên luôn luôn là TIỀN ĐÂU?
Gọi vốn như thế nào? Cách phân chia cổ phần sau mỗi vòng gọi vốn ra sao? Suy nghĩ, mục đích của nhà đầu như là gì?
Gọi vốn đầu tư – kêu gọi người khác bỏ tiền ra cho mình làm, hay tôi nói thẳng toẹt ra là bạn đi bán ý tưởng, bán dự án kinh doanh của mình. Nói thế cho nó vuông. Tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện, hi vọng, sau khi đọc xong bạn sẽ hình dung và hiểu được phần nào về gọi vốn và quy trình gọi vốn.
Có một điều bạn luôn PHẢI NHỚ: Nhà đầu tư là nhà đầu tư, họ không phải là nhà từ thiện. Điều họ quan tâm khi đầu tư là: Trong vụ này mình có thể kiếm được bao nhiêu. Họ đầu tư đầu tiên là vì họ chứ không phải vì bạn hay dự án của bạn!
___________________________________
A Phủ có một ý tưởng, một dự án, một kế hoạch kinh doanh rất khả thi là: Săn, nuôi lợn rừng giống, phát triển quy mô đàn lợn xây dựng thương hiệu và bán thịt lợn rừng sạch. Mọi thứ anh đã lên kế hoạch tỉ mỉ triển khai là chắc thắng(tất nhiên đó là theo suy nghĩ của cá nhân anh ta). Ngặt một nỗi, anh không có tiền vốn. Và anh bắt đầu đi gọi vốn đầu tư để triển khai ý tưởng to lớn của mình. À mà thôi, cứ gọi là anh đi bán ý tưởng kinh doanh của mình.
GIAI ĐOẠN 1:
Trước khi đi bán ý tưởng kinh doanh của mình, A Phủ cần định giá được giá trị của nó. Định giá như thế nào để thuận mua – vừa bán với người mua(nhà đâu tư). Cao quá sẽ không ai mua cổ phần cả. Giá trị định giá chỉ có hiệu lực khi có người nào đó đồng ý mua cổ phần.
Ví dụ: Anh định giá cho ý tưởng của mình là 100 triệu đồng. Anh sẽ đi bán 20% cổ phần lấy 20 triệu đồng từ nhà đầu tư. Giả sử nhà đầu tư X đồng ý đặt niềm tin vào A Phủ và đồng ý bỏ 20 triệu đồng ra mua 20% cổ phần dự án.
(Rất hiếm khi được nhà đầu tư mua cổ phần ở giai đoạn này. Nếu muốn biết cách thuyết phục hãy kiên nhẫn đến cuối bài.)
Lúc này, số lượng cổ phần của A Phủ còn lại là 80%. Công việc của anh sau khi nhận được vốn đầu tư là phải dùng số tiền đầu tư đó, phát triển dự án của mình để có mức định giá cao hơn ở những vòng gọi vốn tiếp theo.
Cụ thể là: khi nhận được 20 triệu đồng, A Phủ mua bẫy, săn lợn và làm chuồng để nuôi lợn. Sau khi anh săn được những chú lợn giống, xây xong chuồng trại thì lại hết tiền. Anh tiếp tục đi gọi vốn đầu tư để mua thức ăn chăn nuôi, chi trả tiền thuốc thú y, để phát triển tiếp dự án của mình.
GIAI ĐOẠN 2
Vẫn giống như giai đoạn 1. A Phủ và nhà đầu tư X tiếp tục định giá lại dự án này.
Với các kết quả mới, tham số mới, mọi thứ bắt đầu cụ thể, nhìn rõ hình hài của dự án hơn với: Bẫy, chuồng trại và những con lợn giống.
Giả sử 2 người định giá giá trị dự án bây giờ là 200 triệu (Nhưng vẫn phải đảm bảo thuận mua vừa bán với các nhà đầu tư sau). Số tiền cổ phần của dự án vẫn giữ nguyên: A Phủ: 80% và nhà đầu tư X: 20% nhưng giá trị cổ phần đã tăng lên gấp đôi. Giá trị 20% cổ phần của X đã tăng lên 40 triệu đồng.
A Phủ tiếp tục gọi vốn ở giai đoạn 2:
Giả sử có một nhà đầu tư Y nhìn thấy tiềm năng của dự án liền bỏ thêm 20 triệu đồng để đầu tư dự án. Và giá trị định giá cổ phần tại thời điểm này là 200 triệu + 20 triệu của nhà đầu tư Y là 220 triệu.
Tỉ lệ cổ phần được chia lại như sau:
A Phủ: (160/220)x100 = 72.727%
Nhà đầu tư X: (40/220)x100 = 18.181%
Nhà đầu tư Y: (20/220)x100 = 9.09%
Ngoài ra, ở giai đoạn này, nhà đầu tư X hoặc A Phủ đều có thể bán một phần cổ phần của mình trong dự án để lấy tiền mặt. Nhà đầu tư X có thể bán 1 nửa cổ phần dự trong dự án để bảo toàn vốn của mình. Hoặc ông ta có thể bán hết cổ phần, coi như kết thúc 1 thương vụ và kiếm được một khoản lợi nhuận 100%.
Sau khi nhận được tiền từ nhà đầu tư Y, A Phủ tiếp tục phát triển dự án với sứ mệnh tăng giá trị định giá của nó lên. Anh nuôi lợn, chăm sóc để gia tăng quy mô và số lượng đàn lợn. Sau khi tiêu hết số tiền của nhà đầu tư Y. A Phủ có thêm một đàn lợn con vừa sinh sản. A Phủ tiếp tục gọi vốn vòng tiếp theo.
GIAI ĐOẠN 3:
Cả 3 người lại tiếp tục định giá lại giá trị của dự án, chuẩn bị cho vòng gọi vốn tiếp theo. Giả sử, cả 3 người thống nhất giá trị định giá cho dự án này là 300 triệu. Số lượng cổ phần vẫn như giai đoạn 2, nhưng giá trị cổ phần tăng lên, như sau:
A Phủ: 160 triệu -> 218.18 triệu
Nhà đầu tư X: 40 triệu -> 54. 54 triệu
Nhà đầu tư Y: 20 triệu -> 27.28 triệu
A Phủ lại tiếp tục gọi vốn giai đoạn 3. Và anh thuyết phục được nhà đầu tư Z đầu tư vào dự án 50 triệu đồng. Tổng giá trị dự án bây giờ là: 300 triệu + 50 triệu = 350 triệu đồng. Và tỉ lệ cổ phần được chia lại như sau:
A Phủ: (218.18/350)x100 = 62.337%
Nhà đầu tư X: (54.54/350)X100 = 15.583%
Nhà đầu tư Y: (27.28/350)x100 = 7.794%
Nhà đầu tư Z: (50/350)x100 = 14.286%
Lúc này, với 20 triệu đồng ban đầu, nhà đầu tư X đã có khối tài sản giá trị 54.54 triệu. Để bảo toàn vốn đầu tư ban đầu hoặc đơn giản để lấy tiền về sử dụng vào mục đích riêng, ông bán 5.714% giá trị cổ phần cho 1 nhà đầu tư khác là X1 thu về 20 triệu đồng ban đầu. Đây không phải là vòng gọi vốn nên sẽ không định giá lại giá trị dự án mà chỉ là nhà đầu tư X muốn bán một phần cổ phần của ông ta tại giá trị định giá của dự án là 350 triệu đồng.
Và nhà đầu tư Y, với 20 triệu đồng ban đầu đã tăng lên 27,28 triệu đồng, khi đó ông Y quyết định ăn non, kết thúc thương vụ nên sẽ bán tất cổ phần của ông ta lại cho ông Y1 và kết thúc thương vụ đầu tư này với số tiền lãi là 7.28 triệu đồng.
Và tủ lệ cổ phần lúc này của ông X giảm xuống còn, ông Y1 sẽ thay thế ông Y trong danh sách các cổ đông. Và có thêm nhà đầu tư X1 trong danh sách cổ đông. Cụ thể như sau:
A Phủ: 62.337%
Nhà đầu tư X: 15.583% - 5.714% = 9.869%
Nhà đầu tư Y: 0%(loại ra khỏi danh sách cổ đông)
Nhà đầu tư Z: 14.286%
Nhà đầu tư X1: 5.714%
Nhà đầu tư Y1: 7.794%
Tiếp tục phát triển dự án, đàn lợn con đầu tiên của A Phủ nay đã có thể xuất chuồng, có thể bắt đầu có doanh thu nhưng số tiền của nhà đầu tư Z đã bị tiêu hết. Vậy nên họ lại tiếp tục định giá lại dự án và gọi vốn đầu tư thêm một lần nữa.
GIAI ĐOẠN 4
Lúc này, dự án đã khả quan hơn, tươi sáng hơn có thể có doanh thu luôn và khả năng phát triển rất tốt, nên các nhà đầu tư mạnh dạn định giá cho dự án này ở mức 500 triệu đồng.
Khối tài sản của các cổ đông tiếp tục tăng lên:
A Phủ: 62.337% - tương đương: 311,685 triệu đồng
Nhà đầu tư X: 9.869%- tương đương: 49.345 triệu đồng
Nhà đầu tư Z: 14.286% - tương đương: 71.43 triệu đồng
Nhà đầu tư X1: 5.714% - tương đương: 28,57 triệu đồng
Nhà đầu tư Y1: 7.794% - tương đương: 38.97 triệu đồng
Lúc này, nhà đầu tư T, đã theo dõi quá trình phát triển của dự án khá lâu, nhưng vì sợ rủi ro nên ông chưa dám đầu tư, ngay khi ông nghe tin sắp có sản phẩm và doanh thu từ đàn lợn nên ông T mạnh dạn đầu tư 100 triệu đồng ở giá trị định là 500 triệu, tổng giá trị định giá hiện tại là 600 triệu và tỉ lệ cổ phần được phân chia lại như sau:
A Phủ có 311,685 triệu đồng – Tương đương: (311.685/600)x100 = 51.9475%
Nhà đầu tư X có 49.345 triệu đồng – Tương đương: (49.345/600)x100 = 8.2241%
Nhà đầu tư Z có 71.43 triệu đồng – Tương đương: (71.43/600)x100 = 11.905%
Nhà đầu tư X1 có 28,57 triệu đồng – Tương đương: (28.57/600)x100 = 4.7617%
Nhà đầu tư Y1 có 38.97 triệu đồng – Tương đương: (38.97/600)x100 = 6.495%
Nhà đầu tư T có 100 triệu đồng – Tương đương: (100/600)x100 = 16.6667%
Có tiền từ nhà đầu tư T, A Phủ tiếp tục làm việc, thuê chuyên gia, nhân sự, mở rộng mạng lưới bán sản phẩm… tăng trưởng quy mô doanh nghiệp. Tiếp tục các vòng gọi vốn sau với hình thức tương tự.
Sau khi Sản phẩm của A Phủ rất tốt, mọi việc đi đúng hướng, mang lại lợi nhuận, sau nhiều vòng đầu tư, anh quyết định công khai doanh nghiệp (go public), niêm yết công ty lên sàn, hay gọi là IPO.
Về bản chất, IPO chỉ là một cách khác của việc kêu gọi đầu tư, nhưng lần này bạn có thể nhận tiền từ hàng triệu người. Thông qua việc IPO, công ty có thể bán cổ phần trên thị trường chứng khoán, và ai cũng có thể mua cổ phần của công ty bạn. Do đó, bạn có thể nhận được tiền đầu tư dễ dàng hơn thông qua việc bán bớt cổ phần, đây chính là lý do đầu tiên. Lý do thứ hai, trước khi IPO, những người tham gia vào dự án của bạn, bao gồm cả bạn đều giữ những cổ phiếu giới hạn – restricted stock. Bạn không thể chỉ đơn giản mang những cổ phiếu này ra chợ và bán để lấy lại tiền, vì chúng chưa được chứng thực bởi cơ quan chức năng. IPO sẽ làm việc này. Vậy nên, trước khi được kiểm chứng, ai dám chắc bạn không treo đầu dê bán thịt chó, ai dám chắc những người mua cổ phiếu của bạn sẽ không bị lừa đảo. Chính nhờ IPO, bạn và các nhà đầu tư khác có thể bán, biến lượng cổ phiếu này thành tiền thật.
_____________________________________________________________
LÀM THẾ NÀO ĐỂ KÊU GỌI VỐN ĐẦU TƯ
Trên thực tế, để gọi vốn cho 1 ý tưởng và một bản kế hoạch kinh doanh trên giấy là cực kỳ khó và tỉ lệ thành công rất thấp. Nhà đầu tư họ muốn thấy được cái gì đó hữu hình có thể cầm, nắm, cân, đo, đong, đếm và định giá được. Họ muốn hấy quá trình hình thành, thấy các bước phát triển. Họ muốn thấy xương, máu của người sáng lập đã đổ ra sao? Thấy kinh nghiệp quản trị, khả năng điều hành, chất lượng của đội ngũ sáng lập như thế nào?
Để thuyết phục nhà đầu tư không những phải có ý tưởng, kế hoạch rõ ràng cụ thể và điều quan trọng nhất là tiềm năng phát triển, khoản lợi nhuận mà họ có thể có được khi đầu tư vào dự án của bạn.
Ba năm nữa nó ra sao, năm năm nữa nó sẽ trở thành cái gì?
Bạn cần phải đưa ra những thông số cụ thể, những kết quả mà bạn và đội nhóm đã thực hiện được. Nếu bạn không dám đầu tư thời gian, công sức và tiền bạc của bạn để hiện thực hóa ý tưởng của bạn thì ai dám tin bạn?
Ý tưởng tốt, kế hoạch tốt chỉ là một phần. Tất cả mới chỉ ở trên giấy. Điều quan trọng nhất là khả năng thực thi, khả năng hiện thực hóa ý tưởng thành sản phẩm. Hãy hành động để show kết quả, show các bước tiến, các giai đoạn và cho nhà đầu tư thấy. Đừng bao giờ quá tự hào về ý tưởng của bạn nó chẳng đáng giá 1 xu nào cả khi nó ở trên giấy. Đối với tôi, những ý tưởng thuộc loại độc nhất hay chưa ai làm đều có nghĩa là mọi người chưa có nhu cầu hoặc thị trường không đủ lớn. Hãy trả lời câu hỏi tại sao chưa ai làm? thay vì vỗ ngực tự hào về điều đó.
Khi nhận được đầu tư, không có nghĩa là bạn nhận được đủ số tiền nhà đầu tư cam kết đầu tư cho bạn. Họ sẽ giải ngân theo từng giai đoạn và có thúc ép tăng trưởng ứng với từng giai đoạn đó. Nếu bạn không đưa dự án phát triển theo đúng cam kết khi nhận tiền từ quỹ đầu tư, rất có thể họ sẽ ngừng giải ngân cho các giai đoạn tiếp và nếu tỉ lệ cổ phần của nhà đầu tư cao hơn của bạn thì việc bạn bị đá ra khỏi dự án do mình sáng lập ra cũng chẳng có gì bất ngờ cả.
Ví dụ: bạn nhận được gói đầu tư là 100 triệu đồng. Công việc của bạn sẽ phải tăng trưởng dự án để có được mức định giá cao hơn. Cụ thể biến dự án được định giá từ 300 triệu đồng lên 500 triệu đồng.
Giai đoạn 1: Rót 30% gói đầu tư, tương đương 30 triệu đồng, bạn phải phát triển lên một tầm nào đó để mức định giá doanh nghiệp khoảng 350 triệu.
Giai đoạn 2: Rót thêm 30% nữa, bạn phải đưa mức định giá lên khoảng 400 triệu.
Nếu đưa lên được, bạn được rót thêm gian đoạn 3, không đưa lên được thì có thể ngừng rót vốn hoặc xử lý theo cam kết với nhà đầu tư.
Vậy nên, gọi được vốn đầu tư, không sướng như bạn nghĩ đâu. Đôi lúc vì sức ép từ nhà đầu tư, bạn phải làm những việc, làm sản phẩm không đúng với triết lý ban đầu của bạn, thay vào đó bạn phải làm mọi việc để nâng cao giá trị định giá.
Khi dự án càng rõ ràng, mục tiêu, kế hoạch, sản phẩm càng cụ thể thì giá trị định giá của doanh nghiệp càng cao. Bạn, đội nhóm của bạn càng phát triển được nhiều trong sản phẩm thì số lượng cổ phần của các bạn càng nhiều.
Khi gọi được vốn, đừng vì danh vọng đừng vì ảo tưởng báo chí mà kêu thật nhiều, gọi thật lắm, rồi có lúc bạn sẽ phải ân hận vì điều đó.
Hãy gọi số vốn vừa đủ để phát triển cho từng giai đoạn. Nếu thực sự tâm huyết và đam mê với sản phẩm hãy tỉnh táo và luôn dành thế chủ động trong đàm phán và quyền quyết định doanh nghiệp.
Thay vì chọn nhà đầu tư nhiều tiền, hãy chọn những nhà đầu tư cùng ngành, cùng lĩnh vực với dự án mà bạn đang phát triển. Đôi lúc, những hỗ trợ, kinh nghiệm, hướng dẫn, mối quan hệ và hệ sinh thái sản phẩm từ nhà đầu tư có giá trị hơn nhiều lần số tiền họ đầu tư.
Cách tốt nhất là liên tục phát triển và dành hết tâm sức cho dự án. Nhà đầu tư, họ rất nhậy cảm với tiền và lợi nhuận. Ở đâu có lợi nhuận, có tiềm năng thì chắc chắn có nhà đầu tư. Hãy khiến họ đến và xin được đầu tư vào dự án của bạn, thay vì đi gặp và thuyết phục họ.
Trên đây là đôi dòng tâm sự, kinh nghiệm, kiến thức và trải nghiệm của tôi. Một thằng đã từ chối rất nhiều nhà đầu tư.
Và bạn đã đọc đến trang thứ 6 của khổ a4 rồi đấy. Hành động đi, người kiên trì như bạn mà không thành công thì đéo ai có thể thành công được đâu.
__________________________________________
À muốn biết tại sao tôi lại lấy A Phủ ra làm ví dụ thì đọc câu chuyện A PHỦ KHỞI NGHIỆP để thấy được quá trình khởi nghiệp của A Phủ nhé.